Thơ: NHỚ ƠN CHA MẸ

 

NHỚ ƠN CHA MẸ

Bao bài thơ ta ca tụng muôn lần
Về những rộn ràng vui tươi cuộc sống
Nhưng có bao giờ để tâm tư lắng đọng
Về một người lầm lủi trong bóng đêm

Đó là người cùng tiếng ru êm đềm
Đã sớm khuya nhọc nhằn nuôi ta lớn
Khi còn trong bụng đến khi mơn mởn
Con trưởng thành mẹ còm cỏi thân già

Dù mẹ còn bên hay đã khuất xa
Lòng con trẻ vẫn hoài nhung nhớ
Cha mẹ đã cho chúng ta hơi thở
Sống trên đời luôn ghi nhớ công ơn

Vậy mà lúc nhỏ thường hay dỗi hờn
Khiến cho mẹ cha đau buồn lo lắng
Đôi vai mẹ gánh hàng rong oằn nặng
Tấm lưng còm cha giải nắng dầm sương

Năm tháng trôi qua cùng với tình thương
Ta thành nhân vẫn thường hay nhớ đến
Những chăm sóc lời khuyên răn trìu mến
Cha mẹ một đời dành hết cho con

À… ơi… thương con hôm sớm mỏi mòn
Mong con khôn lớn thành công với đời
Công sinh dưỡng dục cao vời
Con xin mãi nhớ… trọn đời không quên!!!

Diệu Đạo/Song Phượng -Vu Lan 2017

Trả lời